Nữ đồng nghiệp và tôi từng vụng trộm suốt mấy tháng trời, Vú đẹp quá… mát… sờ sướng thiệt… đầy ắp hai tay… – Xí… còn phải nói… đẹp hơn nhỏ phòng kế bên của em là chắc… – Đúng rồi… vú cổ nhỏ xíu… sao bằng chị… Nói xong, Phương tự dưng che miệng. Cô chẳng hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà lại đi ăn nói vậy. Huy cũng đáp xong, mới chợt nhớ lại, bèn hỏi cô: – Ủa… chị biết chuyện em với cổ hả? Phương ậm ừ, Tôi và em đồng nghiệp đã léng phéng suốt mấy tháng trời tính không nói, nhưng lỡ rồi nên chẳng ngại nữa: – Ai biểu… Huy ồn ào quá làm chi… – À… vậy hổm rày cũng rình em ha… – Đâu có… tại chị bị âm thanh thu hút