Thằng lãnh đạo cầm thú và nữ nhân viên đáng thương, một chút. Một chút nữa thôi… Khúc thịt giữa hai chân Minh lại thức tỉnh, Thằng lãnh đạo cầm thú và bé nhân viên đáng thương to lớn từ từ đội thẳng cái quần cộc nó đang mặc. Như bản năng mách bảo, Minh vô thức cho tay vào quần nắm chặt. Một cảm giác mê ly khó tả lần đầu tiên nó biết đến. Hơi thở nó nặng nề một cách không kiểm soát được… – Ai?! Tiếng la bất ngờ của chị Ngọc Nga vang lên làm cả người Minh giật bắn. Nó nhanh như cắt rụt người lại. Quay phắt người lao nhanh ra phía cầu thang. – Thằng Minh kiaaaa… Đứng lại. Chưa kịp lao đến cầu thang