Thanh niên cô đơn nằm mơ được nện thần tượng, hợt của ông ta làm Khánh Phương bừng tỉnh. Đúng vậy. Cô đến đây với mục đích gì chứ? Vậy mà đứng trước hình phạt của ông ta, cô lại gần như quên mất. – Vâng, làm ơn cứu hắn. Ông có thể làm được mà. – Khánh Phương chồm lên, hai tay bấu chặt lấy ống quần ông ta, Chàng trai cô đơn nằm mơ được nện thần tượng van nài. – Vậy em nhận quà ban thưởng đi… – Ông ta đưa tay lau nước mắt trên mặt không, nói. – Mà đã nhận là phải thật vui vẻ có phải không? Nghe giọng nói nhẹ nhàng của ông ta, nhưng Khánh Phương nhìn vào ánh mắt đó chỉ cô thấy được sự tàn